Tôi yêu kỷ niệm của những thời trần truồng xưa cũ
Tôi yêu kỷ niệm của những thòi trần truồng xưa cũ
Khi vầng Thái Dương nhuộm vàng chói lọi những tượng thần
Khi trai gái lanh lẹn, tươi vui, hưởng thụ
Những khoái lạc thiên nhiên, không dối trá, băn khoăn
Cả bầu trời chan chứa tình yêu như mơn trớn
Thân hình con ngưồi khỏe mạnh và thanh tao
Trời đất có những nguồn mỹ vị cao lương vô tận
Chẳng thấy nuôi đàn con khôn lớn tốn là bao.
Mà người mẹ, đầy tình thương con nhỏ
Cho cả loài người bú trong lòng rộng mông mênh
Người đàn ông xinh trai, khỏe và vạm vỡ
Tự hào vì những sắc đẹp tôn thờ mình
Những sắc đẹp trắng trong, như trái tim không rạn nứt
Da thịt mịn màng như gợi cắn, gợi hôn.
Nhà thơ ngày nay, khi muốn hình dung, gợi nhắc
Cảnh lộng lẫy xưa kia, trai gái đẹp trần truồng
Bỗng cảm thấy cả tâm hổn tôi tàm, lạnh lùng ảo não
Trước cảnh tượng tối đen, kinh hãi vô cùng
Những quái vật gớm ghê, khóc đòi quần áo
Hình thù kỳ quái như dọa nạt người ta
Những thân trai, lả lướt, gày còm, bụng sề, thịt nát
Mà Thần Thực Dụng vừa khắc nghiệt, vừa thò ơ
Từ trong nôi đã quấn những tã đồng, tã sắt
Và phụ nữ các người xanh nhợt quá lá dưa
Mà Trác táng đục khoét đêm ngày, và những nàng trinh nữ
Mang nặng trong mình nghiệp chướng từ xưa
Của những người mẹ xấu xa vì sinh nở
Chúng ta ngày nay, những dân tộc suy tàn
Có những cái đẹp mới mà ngày xưa không có
Những bộ mặt buồn rầu, rữa nát tự tim gan
Những vẻ đẹp lả lướt, thảm thê, ủy mị
Nhưng các nòi giống của loài người ốm đau
Sẽ chẳng để những sáng tạo muộn màng' của các nhà thi sĩ
Ngăn cấm họ say mê, yêư quí, khát khao
Tuổi trẻ,tuổi trẻ thiêng liêng, giản dị dịu hiền trên trán
Mắt xanh trong như dòng nước suối trong
Tỏa khắp bốn bề như chim hót, hoa tươi trời xanh sáng lạn
Hơi ấm êm đềm, lời ca tiếng hát, hương thơm
Nhận xét
Đăng nhận xét